Text Practice Mode
Văn chương tao nhã
created Nov 29th 2022, 03:59 by Aurora2299
1
236 words
4 completed
4
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
" Ta bây giờ như chồi non mọc dại
Rón rén xanh khẽ tự vươn mình
Đã đôi lần tưởng úa tàn hoang dại
Nhưng rồi lại quay người đón bình minh"
Có những tác phẩm ra đời rồi biến mất giữa phiên chợ ồn ào náo nhiệt. Nhưng vẫn có những tác phẩm như bản trường ca rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, vượt qua sự băng hoại của thời gian để chạm khắc những kỳ quan sống mãi trong tâm thức bạn đọc. Tác phẩm...
Người nghệ sĩ bước đến cuộc đời này tựa như một lãng khách đa tình đang tìm chốn nghỉ chân. Anh không biết điều gì đang đợi mình phía trước. Chỉ biết sứ mệnh của chính anh là tìm ra cái tôi riêng biệt của chính mình- cái tạng chữ vân chữ ai cũng nhớ đến và để tác phẩm của anh sống cùng đất trời.
Văn chương phải chăng cũng tựa như bản nhạc mà nhạc sĩ Edua Grigo viết tặng nàng Đanhi - điệu nhạc du dương, rạo rực, phập phồng hơi thở thời đại, neo đậu mãi bến tâm hồn người đọc. Để làm nên điều ấy - để làm nên chiếc áo giáp dần qua cơn bão của thời gian, tác phẩm ấy cũng nhất thiết phải được hun đúc lên từ mảnh đất của hiện thực và trái tim người nghệ sĩ.
Rón rén xanh khẽ tự vươn mình
Đã đôi lần tưởng úa tàn hoang dại
Nhưng rồi lại quay người đón bình minh"
Có những tác phẩm ra đời rồi biến mất giữa phiên chợ ồn ào náo nhiệt. Nhưng vẫn có những tác phẩm như bản trường ca rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, vượt qua sự băng hoại của thời gian để chạm khắc những kỳ quan sống mãi trong tâm thức bạn đọc. Tác phẩm...
Người nghệ sĩ bước đến cuộc đời này tựa như một lãng khách đa tình đang tìm chốn nghỉ chân. Anh không biết điều gì đang đợi mình phía trước. Chỉ biết sứ mệnh của chính anh là tìm ra cái tôi riêng biệt của chính mình- cái tạng chữ vân chữ ai cũng nhớ đến và để tác phẩm của anh sống cùng đất trời.
Văn chương phải chăng cũng tựa như bản nhạc mà nhạc sĩ Edua Grigo viết tặng nàng Đanhi - điệu nhạc du dương, rạo rực, phập phồng hơi thở thời đại, neo đậu mãi bến tâm hồn người đọc. Để làm nên điều ấy - để làm nên chiếc áo giáp dần qua cơn bão của thời gian, tác phẩm ấy cũng nhất thiết phải được hun đúc lên từ mảnh đất của hiện thực và trái tim người nghệ sĩ.
