Text Practice Mode
Nhật ký tự do của tôi P3
created Dec 11th 2022, 06:14 by ThBi1
0
713 words
4 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Mỗi con người đều có một câu chuyện tình yêu của riêng mình và tôi cũng vậy. Có lẽ tình yêu của tôi cũng khá là đặc biệt và cũng rất khó nói khi tôi bên ngoài không phải là người nữ tính gì và thậm chí tôi đã cắt tóc theo kiểu tomboy. Đúng vậy, Hằng sau khi lên lớp 12, đã thể hiện rõ mình là LGTB từ việc cắt tóc và thay đổi cách ăn mặc. Và bản thân tôi là một người rất thích sự cool ngầu và cũng khá thích cắt tóc ngắn. Khi tôi bắt đầu cắt tóc ngắn thì tôi và Hằng đã nói chuyện với nhau rất nhiều, thậm chí bọn tôi đã thân nhau hơn trước. Hằng cũng hay kể nhiều chuyện cho tôi nghe. Thật sự đến đây tôi cũng không biết nói gi nữa vì nhiều chuyện tôi không biết diễn đạt như thế nào. Nhưng lúc đó càng tiếp xúc với Hằng nhiều tôi lại có linh cảm và cảm xúc nhất với Hằng. Nhưng như tôi đã nói thì phong cách của tôi cũng khá giống Hằng nên có lẽ bạn ý chỉ coi tôi là một người bạn thôi đúng không??? Câu chuyện cứ thế một tình yêu đơn phương nó vẫn cứ trôi theo mỗi ngày và nhiều lúc tôi cũng đã từng thăm dò bạn ý đối với tôi như thế nào. Chúng tôi cũng hay viết giấy nói chuyện với nhau trong giờ và cũng hỏi nhau về nhiều thứ. Và lúc đó tôi cũng hỏi Hằng là " Làm sao để biết mình thuộc LGTB mày???" thì Bạn ý đã trả lời: " Phải tự mình tìm hiểu bên trong của mình". Thời gian lớp 12 tôi đã học sa sút hơn rất nhiều so với trước và dần dần tôi cũng dần xếp gần cuối lớp. Lớp 12 cũng là lúc chuyển bị cho kì thi tốt nghiệp và bước vào đại học nhưng lúc đó tôi đã rất chểnh mảng trong việc học của mình nên tôi cũng khá là áp lực. Tôi nhớ có lúc tôi vói con bạn thân của mình- Linh đã từng viết một câu vào giấy như này: " Hằng mày có thích hai bọn tao không ??" Vì lúc đấy tôi không đủ can đảm để nói ra nên tôi cũng rủ con thân tôi viết thử. Sau khi đưa cho Hằng,thì lúc đó cũng chỉ là giờ giải lao nên tôi cũng kiểu khá là giữ tâm trạng mình ở mức độ vui vẻ và bình thường. Tôi vẫn còn nhớ biểu cảm của Hằng khi xem xong câu đó và hành động của Hằng là đã trả lại tờ giấy đó lại cho bọn tôi và đã nói câu này "Bọn mày bị hâm à" và tôi nghĩ lúc đó Hằng đã né tránh câu hỏi đó và gượng gạo khi nói chuyện với tôi. Nhưng lúc đó tôi cũng chỉ cười cười cho qua sự ngại ngùng đó thôi.
Một vấn đề dặt ra là "Liệu tôi có thật sự có tình cảm với Hăng không ??" hay "Chỉ là do là cái tình cảm ở mặt bạn bè mà thôi"......
sau khi gần đến kì thi tốt nghiệp cấp 3 , thì bọn tôi được giáo viên đổi chỗ ngồi và lúc đó tôi cũng rất buồn vì phải xa người bạn thân của mình và những người bạn xung quanh tôi trong đó là có HẰng. và lúc đó chúng tôi đã không nói chuyện với nhau nữa và tôi cũng dần xa cách mọi thứ để tập trung vào việc ôn thi. Và dần về sau chúng tôi cũng không nói chuyện gì với nhau nữa với nhiều lúc tôi cũng gặp Hằng vừa vui vừa buồn nhưng tôi cũng thể nghĩ ra được chuyện gì để nói cả. cứ thế đến khi tốt nghiệp và thi lên đại học thì chúng tôi đã không còn như trước nữa. Và cũng là lúc thời gian tốt nghiệp xong cấp 3 và rồi ghế nhà trường nhưng lúc đó tôi cũng khá áp lực vì có khả năng trượt vào trường mình mong muốn. Nên thời gian đó đã hết... Còn tiếp
Một vấn đề dặt ra là "Liệu tôi có thật sự có tình cảm với Hăng không ??" hay "Chỉ là do là cái tình cảm ở mặt bạn bè mà thôi"......
sau khi gần đến kì thi tốt nghiệp cấp 3 , thì bọn tôi được giáo viên đổi chỗ ngồi và lúc đó tôi cũng rất buồn vì phải xa người bạn thân của mình và những người bạn xung quanh tôi trong đó là có HẰng. và lúc đó chúng tôi đã không nói chuyện với nhau nữa và tôi cũng dần xa cách mọi thứ để tập trung vào việc ôn thi. Và dần về sau chúng tôi cũng không nói chuyện gì với nhau nữa với nhiều lúc tôi cũng gặp Hằng vừa vui vừa buồn nhưng tôi cũng thể nghĩ ra được chuyện gì để nói cả. cứ thế đến khi tốt nghiệp và thi lên đại học thì chúng tôi đã không còn như trước nữa. Và cũng là lúc thời gian tốt nghiệp xong cấp 3 và rồi ghế nhà trường nhưng lúc đó tôi cũng khá áp lực vì có khả năng trượt vào trường mình mong muốn. Nên thời gian đó đã hết... Còn tiếp
