Text Practice Mode
Nhà hàng hải Christopher Columbus
created Sep 4th 2023, 12:20 by MaiChThanh
0
315 words
0 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Columbus sinh ra tại Ý. Cha ông là một công nhân ở xưởng may. Khi còn nhỏ, Columbus thích đọc cuốn sách Marco Polo du ký nhất.
Macro Polo là một nhà thám hiểm, ông đã đi qua rất nhiều nơi bí ẩn trên thế giới. Ông kể rằng mình đã đi qua Trung Quốc, Nhật Bản và Ấn Độ, ở những nơi đó đâu đâu cũng là vàng, điều này kiến cậu bé columbus vô cùng hào hứng.
Hồi nhỏ, khi đọc cuốn sách này, Columbus thấy trên viết rằng Trái Đất của chúng ta có hình cầu.
Thời bấy giờ rất ít người có quan niệm như vậy.
Đa số mọi người đều nghĩ rằng Trái Đất là một mặt phẳng, nếu như có ai đi đến bên rìa Trái Đất thì sẽ bị rơi xuống miệng của một con quái vật.
Nhưng Columbus không tin. Cậu nghĩ, nếu một người ngồi trên một con thuyền trên biển đi về phía trước thì người ấy nhất định sẽ phát hiện được nơi chưa từng có dấu chân con người.
Và thế là cậu bé Columbus đã có một giấc mơ được phiêu lưu trên biển.
Sau khi lớn lên, Columbus trở thành một thủy thủ, kỹ năng đi biển của ông vô cùng tuyệt vời.
Có một lần, Columbus gia nhập đoàn thuyền đi về hướng Bồ Đào Nha. Khi đoàn thuyền mới đi được nửa đường thì gặp phải sự tấn công của kẻ địch, Columbus đã bị thương bà rơi xuống biển.
Trong lúc nguy cấp, ông bám chặt vào một chiếc mái chèo, trôi nổi trên biển trong một thời gian rất dài mới được sóng biển đánh vào bờ.
Nếu không có một nghị lực phi thường và khát vọng sống mảnh liệt, có lẽ Columbus đã bị sóng lớn ngoài kia nuốt chửng từ lâu rồi.
Sau khi lên được bờ, Columbus mới phát hiện mình đã đến được thủ đô Lisbon của Bồ Đào Nha.
Vậy là Columbus quyết định ở lại Bồ Đào Nha.
Ông bắt đầu chuẩn bị kế hoạch cho cho chuyến phiêu lưu trên biển của mình từ đây.
Lúc bấy giờ, tất cả các thuyền trưởng đều biết từ Bồ Đào Nha đi về phía đông sẽ đến vùng đất Châu Á màu mỡ phì nhiêu. Nhưng Columbus là một con người dám đương đầu với những thử thách, vì vậy ông đã quyết định đi về hướng tây để tìm ra một tuyến đường mới đi đến châu Á.
Columbus bắt đầu lao vào học tập say mê.
Ở mảnh đất Bào Đào Nha này, ông đã học được rất nhiều kiến thức phong phú liên quan đến các lĩnh vực như: thiên văn, địa lý, khí tượng, Ngoài ra ông cũng nằm được kỹ thuật quan sát, tính toán, vẽ bản đồ...
Columbus còn viết một bức thư cho nhà khoa học nổi tiếng Paolo dal Pozzo Toscanelli để kể về chuyến phiêu lưu sắp tới của mình.
Sau khi đọc xong bức thư của Columbus, vì vô cùng tán thưởng tinh thần của Columbus nên Toscanelli đã viết một bức thư trả lời với nội dung: "Tôi không có một chút nghi ngờ nào về dũng khí lớn lao và tinh thần mạo hiểm của cậu. Tôi tin rằng cậu nhất định sẽ tự tin bước về phía trước và hoàn thành kế hoạch vĩ đại này!"
Những lời khen và động viên của Toscanelli càng khiến cho Columbus vững tin hơn vào cuộc hành trình đi về hướng tây của mình.
Ông tự tin bước vào cung điện để gặp Quốc vương Bồ Đào Nha.
"Quốc vương kính mến, thần muốn dẫn một đội thuyền tiến về phía tây để tìm ra một tuyến đường mới đi đến Châu Á. Thần hy vọng sẽ nhận được sự ủng hộ của ngài!" Columbus chân thành nói với Quốc vương.
"Ta đồng ý, nhưng những chuyện như thế này cần phải có sự chấp thuận của Hội đồng Hàng hải!" Quốc vương trả lời.
Sau mấy ngày thảo luận, Hội đồng Hàng hải vẫn chưa chấp nhận lời thỉnh cầu của Columbus.
Sau đó, Columbus lại tiếp túc đi đến nước Pháp, nước Anh, nước Ý xin tài trợ, nhưng tất cả điều từ chối ông, bời vì khi ấy không có ai tin Trái Đất hình cầu.
Columbus vô cùng đau lòng, ông không muốn ước mơ của mình bị chôn vùi như thế.
Ông tiếp tục đến mảnh đất Tây Ban Nha và kể về những kế hoạch, những hoài bảo của mình cho Quốc vương Tây Ban Nha nghe.
"Đây là một chuyện hết sức lạ lùng!"
"Cậu sẽ bị rơi xuống miệng của con quái vật đấy!"
"Tất cả những nơi còn lại trên Trái Đất này đều bị băng và nước bao phủ, cậu không đi được đâu!"
"Cậu chưa từng đi bao giờ, tại sao lại muốn mạo hiểm như vậy?"
Các đại thần trong triều đua nhau chất vấn Columbus, lời của họ hệt như những viên đá lạnh tới tấp rơi xuống người Columbus.
Columbus ở Tây Ban Nha chờ đợi sáu năm. Đúng vào lúc ông chuẩn bị rời đi sau khi không nhận được bất cứ sự ủng hộ nào thì một vị đại thần thân cận của Nữ vương Tây Ban Nha tên là Santángel đã đồng ý giúp ông.
"Đi theo ta, ta sẽ tìm cách giúp ngươi!"
Santángel cười nói.
Columbus vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì hai người đã bước vào trong hoàng cung. Santángel nói với Nữ vương: "Thưa bệ hạ, người vẫn luôn dũng cảm và quyết đoán khi xữ lý những việt lớn lao, tại sao khi gặp một chuyện chỉ có chút mạo hiểm mà đã do dự không quyết định được như vậy? Nếu như chuyến đi này thành công thì chẳng phải danh tiếng của Người sẽ càng được năng cao hay sao? Đây là món quà tốt đẹp nhất mà Columbus dành tặng cho Người đấy ạ! Một chuyện tốt như thế này, nếu để quốc gia khác giành mất thì có lẽ sẽ trở thành một tổn thất lớn với đất nước Tây Ban Nha của chúng ta!"
"Nghe khanh nói cũng có lý. Ta quyết định sẽ giúp đỡ Columbus hoàn thành chuyến thám hiểm này!" Nữ vương đã đồng ý với kế hoạch của Columbus.
Nữ vương ban cho Columbus ba chiếc thuyền cũ và lương thực đủ ăn trong vòng sáu tháng.
Cuối cùng, Columbus cũng có thể bắt đầu căng buồm ra khơi.
Ông dẫn theo chín mươi thủy thủ xuất phát từ Tây Ban Nha đi về hướng tây. Trải qua hành trình lênh đênh hai tháng trên biển, cuối cùng họ cũng đến được một vùng đất liền. Columbus và của thủy thủ vô cùng phấn khởi. Họ tưởng rằng mình đã đến được Ấn Độ, cho nên đã gọi những người dân nơi đây là người Indian.
Thực ra nơi họ đặt chân đế không phải Ấn Độ, mà là vùng đất chưa từng có người Châu Âu nào phát hiện ra trước đây. Columbus đã khám phá ra châu Mỹ.
Sau khi kết thúc chuyến thám hiểm, Columbus trở thành anh hùng trong lòng của tất cả mọi người. Ông được lên báo, được Nữ vương tiếp đãi rất long trọng, còn được mời tham gia vô số bữa tiệc của giới quý tộc.
Trong một bữa tiệc nọ, mọi người đều thảo luận về việc Columbus đi đến được "Ấn Độ".
Đột nhiên có một người đứng dậy nói với Columbus: "Ngài Columbus, cho dù ngài không làm nên chuyện vĩ đại đó thì đất nước Tây Ban Nha của chúng tôi không thiếu nhân tài hàng hải. Ở nơi này, những người tài giỏi nhiều lắm, chẳng phải chỉ có mỗi ngài thôi đâu, là do ngài may mắn hơn mà thôi."
Columbus không hề phản bác mà đứng dậy, cầm một quả trứng trên bàn lên nói với tất cả mọi người: "Ai có thể làm cho quả trứng này đứng thẳng lên mà không dựa vào bất cứ vật gì không?"
Quả trứng được chuyển cho từng người trong buổi tiệc, nhưng không ai có thể dựng đứng quả trứng lên. Cuối cùng, quả trứng lại được trở lại tay Columbus. Ông cầm quả trứng lên rồi đập nhẹ một cái, quả trứng ngay lập tức được dựng đứng trên bàn.
Tất cả mọi người đều ngay ra một chỗ.
"Chuyện này chẳng phải quá đơn giản sao? Ai mà chẳng làm được!" Có người vẫn nói với giọng điệu không phục.
"Đúng thế, chuyện này chẳng có gì to tát cả, quan trọng là ai có thể nghĩ được và làm được thôi" Columbus nói.
Lúc này mọi người mới thực sự hiểu về con người Columbus và nhìn ông bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Cả cuộc đời Columbus đã thực hiện tất cả bốn chuyến đi, thành công vượt qua Đại Tây Dương, phát hiện ra "lục địa mới". Đó là thế giới mới mà người Châu Âu chưa từng đặt chân đến, sự kiện quan trọng này đã thay đổi cả tiến trình phát triển của lịch sử thế giới.
Để thực hiện hoài bão của bản thân, Columbus đã dành rất nhiều thời gian cho việc học hành và chuẩn bị. Khi gặp phải khó khăn, ông chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ cuộc, tinh thần này đã giúp ông hoàn thành sự nghiệp của đời mình.
"Cho dù là chuyện đơn giản thì cũng cần có người phát hiện và chứng thực. Nếu chỉ biết đứng đằng sau khoa chân múa tay, chúng ta sẽ chẳng làm được gì cả, điều quan trong là sự sáng tạo."
"Thế giới thuộc về những người dũng cảm."
Macro Polo là một nhà thám hiểm, ông đã đi qua rất nhiều nơi bí ẩn trên thế giới. Ông kể rằng mình đã đi qua Trung Quốc, Nhật Bản và Ấn Độ, ở những nơi đó đâu đâu cũng là vàng, điều này kiến cậu bé columbus vô cùng hào hứng.
Hồi nhỏ, khi đọc cuốn sách này, Columbus thấy trên viết rằng Trái Đất của chúng ta có hình cầu.
Thời bấy giờ rất ít người có quan niệm như vậy.
Đa số mọi người đều nghĩ rằng Trái Đất là một mặt phẳng, nếu như có ai đi đến bên rìa Trái Đất thì sẽ bị rơi xuống miệng của một con quái vật.
Nhưng Columbus không tin. Cậu nghĩ, nếu một người ngồi trên một con thuyền trên biển đi về phía trước thì người ấy nhất định sẽ phát hiện được nơi chưa từng có dấu chân con người.
Và thế là cậu bé Columbus đã có một giấc mơ được phiêu lưu trên biển.
Sau khi lớn lên, Columbus trở thành một thủy thủ, kỹ năng đi biển của ông vô cùng tuyệt vời.
Có một lần, Columbus gia nhập đoàn thuyền đi về hướng Bồ Đào Nha. Khi đoàn thuyền mới đi được nửa đường thì gặp phải sự tấn công của kẻ địch, Columbus đã bị thương bà rơi xuống biển.
Trong lúc nguy cấp, ông bám chặt vào một chiếc mái chèo, trôi nổi trên biển trong một thời gian rất dài mới được sóng biển đánh vào bờ.
Nếu không có một nghị lực phi thường và khát vọng sống mảnh liệt, có lẽ Columbus đã bị sóng lớn ngoài kia nuốt chửng từ lâu rồi.
Sau khi lên được bờ, Columbus mới phát hiện mình đã đến được thủ đô Lisbon của Bồ Đào Nha.
Vậy là Columbus quyết định ở lại Bồ Đào Nha.
Ông bắt đầu chuẩn bị kế hoạch cho cho chuyến phiêu lưu trên biển của mình từ đây.
Lúc bấy giờ, tất cả các thuyền trưởng đều biết từ Bồ Đào Nha đi về phía đông sẽ đến vùng đất Châu Á màu mỡ phì nhiêu. Nhưng Columbus là một con người dám đương đầu với những thử thách, vì vậy ông đã quyết định đi về hướng tây để tìm ra một tuyến đường mới đi đến châu Á.
Columbus bắt đầu lao vào học tập say mê.
Ở mảnh đất Bào Đào Nha này, ông đã học được rất nhiều kiến thức phong phú liên quan đến các lĩnh vực như: thiên văn, địa lý, khí tượng, Ngoài ra ông cũng nằm được kỹ thuật quan sát, tính toán, vẽ bản đồ...
Columbus còn viết một bức thư cho nhà khoa học nổi tiếng Paolo dal Pozzo Toscanelli để kể về chuyến phiêu lưu sắp tới của mình.
Sau khi đọc xong bức thư của Columbus, vì vô cùng tán thưởng tinh thần của Columbus nên Toscanelli đã viết một bức thư trả lời với nội dung: "Tôi không có một chút nghi ngờ nào về dũng khí lớn lao và tinh thần mạo hiểm của cậu. Tôi tin rằng cậu nhất định sẽ tự tin bước về phía trước và hoàn thành kế hoạch vĩ đại này!"
Những lời khen và động viên của Toscanelli càng khiến cho Columbus vững tin hơn vào cuộc hành trình đi về hướng tây của mình.
Ông tự tin bước vào cung điện để gặp Quốc vương Bồ Đào Nha.
"Quốc vương kính mến, thần muốn dẫn một đội thuyền tiến về phía tây để tìm ra một tuyến đường mới đi đến Châu Á. Thần hy vọng sẽ nhận được sự ủng hộ của ngài!" Columbus chân thành nói với Quốc vương.
"Ta đồng ý, nhưng những chuyện như thế này cần phải có sự chấp thuận của Hội đồng Hàng hải!" Quốc vương trả lời.
Sau mấy ngày thảo luận, Hội đồng Hàng hải vẫn chưa chấp nhận lời thỉnh cầu của Columbus.
Sau đó, Columbus lại tiếp túc đi đến nước Pháp, nước Anh, nước Ý xin tài trợ, nhưng tất cả điều từ chối ông, bời vì khi ấy không có ai tin Trái Đất hình cầu.
Columbus vô cùng đau lòng, ông không muốn ước mơ của mình bị chôn vùi như thế.
Ông tiếp tục đến mảnh đất Tây Ban Nha và kể về những kế hoạch, những hoài bảo của mình cho Quốc vương Tây Ban Nha nghe.
"Đây là một chuyện hết sức lạ lùng!"
"Cậu sẽ bị rơi xuống miệng của con quái vật đấy!"
"Tất cả những nơi còn lại trên Trái Đất này đều bị băng và nước bao phủ, cậu không đi được đâu!"
"Cậu chưa từng đi bao giờ, tại sao lại muốn mạo hiểm như vậy?"
Các đại thần trong triều đua nhau chất vấn Columbus, lời của họ hệt như những viên đá lạnh tới tấp rơi xuống người Columbus.
Columbus ở Tây Ban Nha chờ đợi sáu năm. Đúng vào lúc ông chuẩn bị rời đi sau khi không nhận được bất cứ sự ủng hộ nào thì một vị đại thần thân cận của Nữ vương Tây Ban Nha tên là Santángel đã đồng ý giúp ông.
"Đi theo ta, ta sẽ tìm cách giúp ngươi!"
Santángel cười nói.
Columbus vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì hai người đã bước vào trong hoàng cung. Santángel nói với Nữ vương: "Thưa bệ hạ, người vẫn luôn dũng cảm và quyết đoán khi xữ lý những việt lớn lao, tại sao khi gặp một chuyện chỉ có chút mạo hiểm mà đã do dự không quyết định được như vậy? Nếu như chuyến đi này thành công thì chẳng phải danh tiếng của Người sẽ càng được năng cao hay sao? Đây là món quà tốt đẹp nhất mà Columbus dành tặng cho Người đấy ạ! Một chuyện tốt như thế này, nếu để quốc gia khác giành mất thì có lẽ sẽ trở thành một tổn thất lớn với đất nước Tây Ban Nha của chúng ta!"
"Nghe khanh nói cũng có lý. Ta quyết định sẽ giúp đỡ Columbus hoàn thành chuyến thám hiểm này!" Nữ vương đã đồng ý với kế hoạch của Columbus.
Nữ vương ban cho Columbus ba chiếc thuyền cũ và lương thực đủ ăn trong vòng sáu tháng.
Cuối cùng, Columbus cũng có thể bắt đầu căng buồm ra khơi.
Ông dẫn theo chín mươi thủy thủ xuất phát từ Tây Ban Nha đi về hướng tây. Trải qua hành trình lênh đênh hai tháng trên biển, cuối cùng họ cũng đến được một vùng đất liền. Columbus và của thủy thủ vô cùng phấn khởi. Họ tưởng rằng mình đã đến được Ấn Độ, cho nên đã gọi những người dân nơi đây là người Indian.
Thực ra nơi họ đặt chân đế không phải Ấn Độ, mà là vùng đất chưa từng có người Châu Âu nào phát hiện ra trước đây. Columbus đã khám phá ra châu Mỹ.
Sau khi kết thúc chuyến thám hiểm, Columbus trở thành anh hùng trong lòng của tất cả mọi người. Ông được lên báo, được Nữ vương tiếp đãi rất long trọng, còn được mời tham gia vô số bữa tiệc của giới quý tộc.
Trong một bữa tiệc nọ, mọi người đều thảo luận về việc Columbus đi đến được "Ấn Độ".
Đột nhiên có một người đứng dậy nói với Columbus: "Ngài Columbus, cho dù ngài không làm nên chuyện vĩ đại đó thì đất nước Tây Ban Nha của chúng tôi không thiếu nhân tài hàng hải. Ở nơi này, những người tài giỏi nhiều lắm, chẳng phải chỉ có mỗi ngài thôi đâu, là do ngài may mắn hơn mà thôi."
Columbus không hề phản bác mà đứng dậy, cầm một quả trứng trên bàn lên nói với tất cả mọi người: "Ai có thể làm cho quả trứng này đứng thẳng lên mà không dựa vào bất cứ vật gì không?"
Quả trứng được chuyển cho từng người trong buổi tiệc, nhưng không ai có thể dựng đứng quả trứng lên. Cuối cùng, quả trứng lại được trở lại tay Columbus. Ông cầm quả trứng lên rồi đập nhẹ một cái, quả trứng ngay lập tức được dựng đứng trên bàn.
Tất cả mọi người đều ngay ra một chỗ.
"Chuyện này chẳng phải quá đơn giản sao? Ai mà chẳng làm được!" Có người vẫn nói với giọng điệu không phục.
"Đúng thế, chuyện này chẳng có gì to tát cả, quan trọng là ai có thể nghĩ được và làm được thôi" Columbus nói.
Lúc này mọi người mới thực sự hiểu về con người Columbus và nhìn ông bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Cả cuộc đời Columbus đã thực hiện tất cả bốn chuyến đi, thành công vượt qua Đại Tây Dương, phát hiện ra "lục địa mới". Đó là thế giới mới mà người Châu Âu chưa từng đặt chân đến, sự kiện quan trọng này đã thay đổi cả tiến trình phát triển của lịch sử thế giới.
Để thực hiện hoài bão của bản thân, Columbus đã dành rất nhiều thời gian cho việc học hành và chuẩn bị. Khi gặp phải khó khăn, ông chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ cuộc, tinh thần này đã giúp ông hoàn thành sự nghiệp của đời mình.
"Cho dù là chuyện đơn giản thì cũng cần có người phát hiện và chứng thực. Nếu chỉ biết đứng đằng sau khoa chân múa tay, chúng ta sẽ chẳng làm được gì cả, điều quan trong là sự sáng tạo."
"Thế giới thuộc về những người dũng cảm."
