eng
competition

Text Practice Mode

Thoát khỏi cái lồng tù - Giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha - Mẹ kính mến của con ơi

created Nov 26th 2023, 02:40 by Hungtt


0


Rating

403 words
6 completed
00:00
Tôi bồi hồi muốn đi ngay lúc ấy. Nằm trong lồng, tôi trông thấy cửa lồng chưa cài. Thế tôi ra luôn.
Nhưng cũng ngay lúc ấy, Nhớn từ đâu chạy tới, kêu lên:
- Á á!
Rồi nắm gáy tôi ném vào lồng. Không bao giờ tôi cảm thấy nhục nhã hơn! Từ lúc ấy, tôi bị canh giữ khác hẳn mọi khi. Buổi tối, vẫn được lên giàn mồng tơi nhưng phải nằm trong lồng, không ai cho nghênh ngáo ngoài trời như mọi khi - nghênh ngáo với sợi chỉ buộc vào bẹn.
Tôi càng thấm thía nung nấu ý nghĩ trốn đi. Tôi chờ một dịp khác.
Trong những ngày chờ đợi, buồn ơi buồn. Tôi buồn lắm, buồn tưởng chết đi được. Phần thì ăn năn tội lỗi. Phần thì ngao ngán đời mình. Cuộc đời đã nửa thời xuân nay chưa làm nổi điều gọi ích. Chỉ những nay lầm mai lỗi. Tôi rũ, chẳng buồn ăn, chẳng buồn đi, đứng cũng không buồn đứng. Suốt ngày nằm phục vị, thở dài.
Thấy tôi đâm ra lả thế, bọn trẻ chỉ biết ra công săn sóc. Nhưng họ càng săn sóc thì lòng tôi càng chán ngắt, càng cảm thấy họ nuôi béo thân mình để làm chuyện mua vui. Tôi ăn đuểnh đoảng nhấm nháp. Dần dần, bọn trẻ cũng chán tôi.
Trò trẻ chơi cái cũng thường hay chóng chán. không hiểu được cái ốm đầu óc nghĩ ngợi của tôi bấy giờ, chúng cho tôi bệnh đấy, lẽ bị đau dạ dày. Rồi, cứ bỏ vào  lòng toàn thứ cỏ thượng hạng chỉ thấy tôi đủng đỉnh, nhếch răng thì sự săn sóc cũng nhạt dần. Họ lại xách ống, dao que nứa, hục đúc dế, mãi tìm cuộc chơi khác.
Thế rồi, cứ ốm nghĩ mãi, tôi đâm ra ốm đau thật. Tôi cảm thấy khặc khừ rồi tôi ngạt mũi, nhức đầu luôn. Mấy lần bị mang đánh nhau, tôi chỉ đứng yên. Anh dế bên lồng kia sang cũng không dám đánh tôi, thế nhạt trò. Nghĩa tôi không còn hoạt bát, khỏe khoắn như trước nữa. Mấy ngày không nhớ ca hát, buổi sáng buổi chiều không gáy chào hoàng hôn bình minh.

saving score / loading statistics ...