Text Practice Mode
Nàng là ai?
created Thursday June 05, 14:49 by QQQQQQ
0
557 words
50 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Người ta hay cho rằng tình yêu tuổi học trò của tuổi 17, thường dùng để ám chỉ các mối tình vào bậc trung học phổ thông (hay còn gọi là cấp ba), là đẹp nhất.
Tuổi 17 với biết bao kỉ niệm, kí ức về mái trường, thầy cô, bạn bè. Giờ còn đâu khi giờ đã lên hết bậc đại học.
Ngày xưa, bạn bè trong lớp hay nói:
-Tao sẽ vào trường X, mày vào trường Y, anh em mình về sau bổ trợ cho nhau trong công việc. Thế là đẹp.
Hay:
-Anh em mình vào chung kí túc xá ở. Có gì trao đổi, đi ăn chơi học hành cho tiện.
Nhưng chao ôi, đời đâu như là mơ, mỗi đứa một thời khóa biểu, mỗi người một phương. Giờ kiếm đâu ra những người bạn, anh em năm xưa, bao nhiêu lâu mới ngồi lại với nhau, tâm sự hàn huyên chuyện cũ.
Và làm sao có thể thiếu được cô gái ấy, mối tình thật đẹp tuổi thiếu niên, tuổi 17,18, hay cái tuổi mà các phụ huynh thường cho là "dở dở ương ương, lớn không ra lớn, nhỏ không ra nhỏ", nhưng có lẽ chính vì đặc điểm này mà tình yêu giai đoạn này mới đặc biệt.
Lớp 11, đã quen với môi trường cấp 3, không bỡ ngỡ như lớp 10, chưa áp lực quá nhiều như các bậc anh chị 12, bắt đầu có nhiều thời gian để ngó ngàng tới lớp bên cạnh, đi giao lưu mở rộng quan hệ, mở rộng vòng bạn bè. Gặp gỡ người con gái ấy, rồi cũng thành cặp, được bạn bè trêu chọc, nắm tay bên người ấy, chia sẻ từng khoảnh khắc cho nhau,....
Lên đại học, có thể coi là đã lớn, người con gái ta từng hứa, và đã hứa với ta, giờ đã ở phương trời mới. Bước trên hành trình tình yêu một lần nữa, bao lâu mới gặp lại một người con gái mà ta hay gọi là
"NÀNG"
Vượt qua sự "suy", ta lại gặp được người con gái khác, một người lại cho ta cảm giác rung động, xao xuyến, nhưng giờ đây, không phải hồn nhiên, vô lo vô nghĩ như lúc trước, ta bắt đầu nhận thức được trách nhiệm mà gia đình đặt trên vai. Cơm, áo, gạo tiền, những áp lực sắp đến, đè nặng lên vai của đứa trẻ mới bước ra đời được vài tháng. Lỡ yêu rồi thì sao, sau đó làm thế nào, tương lai ra sao...? Cả vạn câu hỏi cứ ập đến.
Nhưng ta còn trẻ, còn thời gian, một vài dòng tin nhắn, vài câu nói với nhau, trái tim cứ bồi hồi xao xuyến, lí trí thì dặn rằng phải tỉnh táo lên. Nhưng yêu vào thì ai cũng say. Ngóng chờ tin nhắn, từng ngày một được gặp người con gái ấy. Chỉ mong rằng lần này, trái tim sẽ không tan vỡ như lần trước.
Chỉ mong rằng, nàng không trêu đùa ta, đừng cho ta hi vọng hão, để một lần nữa được cảm nhận đôi bàn tay, được cảm nhận mái tóc nàng một lần nữa. Và rồi nếu được xa hơn,....
thì để "xa" rồi tính tiếp.
5/6/2025, viết vui vẻ
Tuổi 17 với biết bao kỉ niệm, kí ức về mái trường, thầy cô, bạn bè. Giờ còn đâu khi giờ đã lên hết bậc đại học.
Ngày xưa, bạn bè trong lớp hay nói:
-Tao sẽ vào trường X, mày vào trường Y, anh em mình về sau bổ trợ cho nhau trong công việc. Thế là đẹp.
Hay:
-Anh em mình vào chung kí túc xá ở. Có gì trao đổi, đi ăn chơi học hành cho tiện.
Nhưng chao ôi, đời đâu như là mơ, mỗi đứa một thời khóa biểu, mỗi người một phương. Giờ kiếm đâu ra những người bạn, anh em năm xưa, bao nhiêu lâu mới ngồi lại với nhau, tâm sự hàn huyên chuyện cũ.
Và làm sao có thể thiếu được cô gái ấy, mối tình thật đẹp tuổi thiếu niên, tuổi 17,18, hay cái tuổi mà các phụ huynh thường cho là "dở dở ương ương, lớn không ra lớn, nhỏ không ra nhỏ", nhưng có lẽ chính vì đặc điểm này mà tình yêu giai đoạn này mới đặc biệt.
Lớp 11, đã quen với môi trường cấp 3, không bỡ ngỡ như lớp 10, chưa áp lực quá nhiều như các bậc anh chị 12, bắt đầu có nhiều thời gian để ngó ngàng tới lớp bên cạnh, đi giao lưu mở rộng quan hệ, mở rộng vòng bạn bè. Gặp gỡ người con gái ấy, rồi cũng thành cặp, được bạn bè trêu chọc, nắm tay bên người ấy, chia sẻ từng khoảnh khắc cho nhau,....
Lên đại học, có thể coi là đã lớn, người con gái ta từng hứa, và đã hứa với ta, giờ đã ở phương trời mới. Bước trên hành trình tình yêu một lần nữa, bao lâu mới gặp lại một người con gái mà ta hay gọi là
"NÀNG"
Vượt qua sự "suy", ta lại gặp được người con gái khác, một người lại cho ta cảm giác rung động, xao xuyến, nhưng giờ đây, không phải hồn nhiên, vô lo vô nghĩ như lúc trước, ta bắt đầu nhận thức được trách nhiệm mà gia đình đặt trên vai. Cơm, áo, gạo tiền, những áp lực sắp đến, đè nặng lên vai của đứa trẻ mới bước ra đời được vài tháng. Lỡ yêu rồi thì sao, sau đó làm thế nào, tương lai ra sao...? Cả vạn câu hỏi cứ ập đến.
Nhưng ta còn trẻ, còn thời gian, một vài dòng tin nhắn, vài câu nói với nhau, trái tim cứ bồi hồi xao xuyến, lí trí thì dặn rằng phải tỉnh táo lên. Nhưng yêu vào thì ai cũng say. Ngóng chờ tin nhắn, từng ngày một được gặp người con gái ấy. Chỉ mong rằng lần này, trái tim sẽ không tan vỡ như lần trước.
Chỉ mong rằng, nàng không trêu đùa ta, đừng cho ta hi vọng hão, để một lần nữa được cảm nhận đôi bàn tay, được cảm nhận mái tóc nàng một lần nữa. Và rồi nếu được xa hơn,....
thì để "xa" rồi tính tiếp.
5/6/2025, viết vui vẻ
