Text Practice Mode
Nghệ Thuật Quyến Rũ 7
created Friday June 20, 08:05 by Kaori nè
2
751 words
69 completed
3
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Người quyến rũ không thể mải mê với bản thân mình. Cái nhìn
của họ phải hướng ra bên ngoài chứ không hướng vào trong. Khi
gặp một người, động thái đầu tiên là xâm nhập vào bên trong lớp da
người đó, nhìn thế giới qua đôi mắt của họ. Có nhiều nguyên nhân.
Đầu tiên, tự mải mê với mình là dấu hiệu của cảm giác bất an; điều
đó không quyến rũ. Ai cũng có những điều bất an nhưng người
quyến rũ cố lảng tránh chúng, tìm liệu pháp cho những giây phút
hoài nghi bằng cách mải mê với thế giới bên ngoài. Điều này giúp họ
có một tâm hồn vui vẻ – làm chúng ta muốn ở cạnh họ. Thứ hai, việc
xâm nhập vào bên trong lớp da con người đó, tưởng tượng mình là
họ thì sẽ như thế nào, sẽ giúp người quyến rũ biết được nhiều thông
tin quí giá, biết được điều người ấy quan tâm và điều gì làm họ mất
khả năng suy nghĩ sáng suốt và rơi vào bẫy. Được vũ trang những
thông tin này, người quyến rũ có thể gây chú ý một cách thích hợp,
có trọng điểm – một điều hiếm có trong một thế giới mà hầu hết mọi
người chỉ nhìn ta từ tấm màn định kiến của chính bản thân họ. Xâm
nhập được vào trong lớp da của họ là động thái chiến lược quan
trọng đầu tiên trong cuộc chiến xâm nhập.
Người quyến rũ xem họ là người ban phát niềm vui, như những
con ong lấy phấn hoa từ cây này sang cây khác. Khi còn nhỏ ai cũng
dành thời gian chơi bời nhưng khi lớn, ta thường có cảm giác bị kéo
ra khỏi thiên đường này và bị đè nặng bởi những trách nhiệm.
Người quyến rũ biết rằng con người luôn chờ đợi những niềm vui –
họ không thể nào có đủ niềm vui từ bạn bè hay người họ thương
yêu, mà họ lại không thể tự mình có được điều đó. Một người đi vào
đời họ, cho họ phiêu lưu và lãng mạn thì không thể nào cưỡng lại
được. Vui thú là cảm giác được dẫn vượt qua giới hạn, được tràn
ngập – bởi một người khác, một trải nghiệm khác. Ai cũng muốn
được ngập tràn một cảm giác khác, được thoát khỏi chứng cứng
đầu thường ngày của họ. Đôi khi sự chống đối là cách họ nói với ta,
“Hãy quyến rũ tôi đi.” Người quyến rũ biết rằng khả năng sẽ có gì đó
vui vẻ sẽ khiến một người đi theo họ, và khi được trải nghiệm con
mồi sẽ cởi mở, nhân nhượng họ. Họ còn tự luyện cho mình trở nên
nhạy cảm với niềm vui vì biết rằng tự mình cảm thấy vui thú sẽ giúp
họ dễ dàng hơn nhiều khi làm người khác vui lây.
Một người quyến rũ xem cuộc đời như sân khấu, mọi người đều
là diễn viên. Ai cũng thấy mình có những vai diễn không được như ý
trong cuộc sống làm họ cảm thấy không được vui. Trái lại, người
quyến rũ có thể là bất kì ai và có thể đảm trách được nhiều vai trò.
(Nguyên thủy ở đây là thần Zeus, một kẻ quyến rũ tham lam trước
những trinh nữ; vũ khí chính của ông là khả năng biến thành bất cứ
người hay con vật nào có vẻ là quyến rũ nhất đối với con mồi.)
Người quyến rũ cảm thấy vui khi diễn xuất và không bị đè nặng bởi
nhân thân, bởi nhu cầu được làm chính mình hay phải tỏ ra tự
nhiên. Sự tự do này, sự biến hóa này trong con người và tâm hồn
khiến họ trở nên quyến rũ hơn. Điều con người thiếu thốn trong
cuộc sống này không phải là thực tế mà là những ảo ảnh, lạc thú,
chơi bời. Quần áo người quyến rũ mặc, nơi họ dẫn bạn đến, lời nói
và hành động của họ cứ như được nâng lên một chút – không quá
kịch nhưng có một chút phi thực tế, như thể hai bạn đang sống trong
một đoạn tiểu thuyết hay đóng vai chính trong một bộ phim. Quyến
rũ là một dạng sân khấu ngoài đời, nơi gặp gỡ giữa ảo ảnh và hiện
thực.
của họ phải hướng ra bên ngoài chứ không hướng vào trong. Khi
gặp một người, động thái đầu tiên là xâm nhập vào bên trong lớp da
người đó, nhìn thế giới qua đôi mắt của họ. Có nhiều nguyên nhân.
Đầu tiên, tự mải mê với mình là dấu hiệu của cảm giác bất an; điều
đó không quyến rũ. Ai cũng có những điều bất an nhưng người
quyến rũ cố lảng tránh chúng, tìm liệu pháp cho những giây phút
hoài nghi bằng cách mải mê với thế giới bên ngoài. Điều này giúp họ
có một tâm hồn vui vẻ – làm chúng ta muốn ở cạnh họ. Thứ hai, việc
xâm nhập vào bên trong lớp da con người đó, tưởng tượng mình là
họ thì sẽ như thế nào, sẽ giúp người quyến rũ biết được nhiều thông
tin quí giá, biết được điều người ấy quan tâm và điều gì làm họ mất
khả năng suy nghĩ sáng suốt và rơi vào bẫy. Được vũ trang những
thông tin này, người quyến rũ có thể gây chú ý một cách thích hợp,
có trọng điểm – một điều hiếm có trong một thế giới mà hầu hết mọi
người chỉ nhìn ta từ tấm màn định kiến của chính bản thân họ. Xâm
nhập được vào trong lớp da của họ là động thái chiến lược quan
trọng đầu tiên trong cuộc chiến xâm nhập.
Người quyến rũ xem họ là người ban phát niềm vui, như những
con ong lấy phấn hoa từ cây này sang cây khác. Khi còn nhỏ ai cũng
dành thời gian chơi bời nhưng khi lớn, ta thường có cảm giác bị kéo
ra khỏi thiên đường này và bị đè nặng bởi những trách nhiệm.
Người quyến rũ biết rằng con người luôn chờ đợi những niềm vui –
họ không thể nào có đủ niềm vui từ bạn bè hay người họ thương
yêu, mà họ lại không thể tự mình có được điều đó. Một người đi vào
đời họ, cho họ phiêu lưu và lãng mạn thì không thể nào cưỡng lại
được. Vui thú là cảm giác được dẫn vượt qua giới hạn, được tràn
ngập – bởi một người khác, một trải nghiệm khác. Ai cũng muốn
được ngập tràn một cảm giác khác, được thoát khỏi chứng cứng
đầu thường ngày của họ. Đôi khi sự chống đối là cách họ nói với ta,
“Hãy quyến rũ tôi đi.” Người quyến rũ biết rằng khả năng sẽ có gì đó
vui vẻ sẽ khiến một người đi theo họ, và khi được trải nghiệm con
mồi sẽ cởi mở, nhân nhượng họ. Họ còn tự luyện cho mình trở nên
nhạy cảm với niềm vui vì biết rằng tự mình cảm thấy vui thú sẽ giúp
họ dễ dàng hơn nhiều khi làm người khác vui lây.
Một người quyến rũ xem cuộc đời như sân khấu, mọi người đều
là diễn viên. Ai cũng thấy mình có những vai diễn không được như ý
trong cuộc sống làm họ cảm thấy không được vui. Trái lại, người
quyến rũ có thể là bất kì ai và có thể đảm trách được nhiều vai trò.
(Nguyên thủy ở đây là thần Zeus, một kẻ quyến rũ tham lam trước
những trinh nữ; vũ khí chính của ông là khả năng biến thành bất cứ
người hay con vật nào có vẻ là quyến rũ nhất đối với con mồi.)
Người quyến rũ cảm thấy vui khi diễn xuất và không bị đè nặng bởi
nhân thân, bởi nhu cầu được làm chính mình hay phải tỏ ra tự
nhiên. Sự tự do này, sự biến hóa này trong con người và tâm hồn
khiến họ trở nên quyến rũ hơn. Điều con người thiếu thốn trong
cuộc sống này không phải là thực tế mà là những ảo ảnh, lạc thú,
chơi bời. Quần áo người quyến rũ mặc, nơi họ dẫn bạn đến, lời nói
và hành động của họ cứ như được nâng lên một chút – không quá
kịch nhưng có một chút phi thực tế, như thể hai bạn đang sống trong
một đoạn tiểu thuyết hay đóng vai chính trong một bộ phim. Quyến
rũ là một dạng sân khấu ngoài đời, nơi gặp gỡ giữa ảo ảnh và hiện
thực.
