Text Practice Mode
Cuộc sống của người trưởng thành
created Monday September 15, 01:59 by giodaingan7
4
325 words
301 completed
3
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
những ngày này ở sài gòn, cuộc sống của tớ vẫn trôi đều trong nhịp quen thuộc của một giáo viên. sáng đến trường, đứng trước học trò, tớ thấy mình như phải khoác lên chiếc áo chỉn chu nhất: nghiêm túc, tận tâm và kiên nhẫn. nhưng rồi khi trở về phòng, tháo bỏ cái vỏ thầy giáo, tớ lại trở về là một người bình thường, cũng mệt mỏi, cũng nhiều suy nghĩ ngổn ngang.
những ngày mưa tí tách ngoài hiên, tớ thích ngồi lặng nghe tiếng mưa rơi, như một bản nhạc quen thuộc. mưa khiến không khí dịu đi, khiến những lo toan trong đầu cũng như chậm lại. có lúc, tớ nghĩ cuộc sống của một người thầy cũng giống cơn mưa: có tiết rộn ràng như mưa rào, có ngày lại trầm lắng, dai dẳng như mưa bụi. nhưng dẫu thế nào, sau mưa, trời cũng sáng.
còn những ngày hè oi ả, nắng sài gòn như thiêu đốt từng góc phòng. quạt quay hết công suất mà vẫn không đủ xua đi cái nóng hầm hập. tớ ngồi chấm vở, mồ hôi lấm tấm, chợt tự hỏi sao mình vẫn gắn bó với nghề này. nhưng rồi, chỉ cần nhớ lại ánh mắt học trò khi hiểu ra một bài toán khó, hay nụ cười khi chúng được khen ngợi, tớ lại thấy mọi mệt mỏi tan đi. cuộc sống hiện tại của tớ giản dị như thế: sáng lên lớp, chiều soạn giáo án, tối đôi khi tự thưởng cho mình một cuốn sách hay vài ván game để giải trí. không có gì lớn lao, nhưng mỗi ngày trôi qua đều đọng lại những khoảnh khắc đáng nhớ, dù nhỏ bé thôi.
tớ viết những dòng này như một lời tâm sự gửi đi, để đâu đó có người đọc, có người lắng nghe. đơn giản vậy thôi, mà thấy lòng nhẹ nhõm hẳn.
những ngày mưa tí tách ngoài hiên, tớ thích ngồi lặng nghe tiếng mưa rơi, như một bản nhạc quen thuộc. mưa khiến không khí dịu đi, khiến những lo toan trong đầu cũng như chậm lại. có lúc, tớ nghĩ cuộc sống của một người thầy cũng giống cơn mưa: có tiết rộn ràng như mưa rào, có ngày lại trầm lắng, dai dẳng như mưa bụi. nhưng dẫu thế nào, sau mưa, trời cũng sáng.
còn những ngày hè oi ả, nắng sài gòn như thiêu đốt từng góc phòng. quạt quay hết công suất mà vẫn không đủ xua đi cái nóng hầm hập. tớ ngồi chấm vở, mồ hôi lấm tấm, chợt tự hỏi sao mình vẫn gắn bó với nghề này. nhưng rồi, chỉ cần nhớ lại ánh mắt học trò khi hiểu ra một bài toán khó, hay nụ cười khi chúng được khen ngợi, tớ lại thấy mọi mệt mỏi tan đi. cuộc sống hiện tại của tớ giản dị như thế: sáng lên lớp, chiều soạn giáo án, tối đôi khi tự thưởng cho mình một cuốn sách hay vài ván game để giải trí. không có gì lớn lao, nhưng mỗi ngày trôi qua đều đọng lại những khoảnh khắc đáng nhớ, dù nhỏ bé thôi.
tớ viết những dòng này như một lời tâm sự gửi đi, để đâu đó có người đọc, có người lắng nghe. đơn giản vậy thôi, mà thấy lòng nhẹ nhõm hẳn.
