Text Practice Mode
là một người ngoan ngoãn trong mắt người khác.... Đừng nghĩ về người khác đang đánh giá về mình ra sao.
created Yesterday, 11:37 by Huyền Diệu Nguyễn Nhân
4
538 words
77 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
mọi người nhìn mình là một người ngoan ngoãn dễ bảo nghe lời nhưng thật ra đó chỉ là họ nghĩ. Thực ra mình chỉ đang ưu tiên bản thân, ưu tiên nguyên tắc của riêng mình và vô tình thuận theo ý của những người yêu cầu mình làm vậy. Mọi người chưa từng thấy mình tức giận, đồng nghiệp họ còn nói rằng "đâu em thử tức giận cho chị xem coi" mình chỉ cười trừ và chẳng giận dữ gì cả, chỉ là cảm thấy sao mình giống trò cười của bọn họ vậy. Như các bạn thấy đó, mình muốn tránh thị phi, mình khá nhạy cảm, mình im lặng ngay cả khi bị cười nhạo hoặc khi bị chửi đến mức khóc vì mới bước vào công ty cái gọi là "ma mới bắt nạt ma cũ". Mình của bây giờ, họ chẳng thể biết được mình chỉ đang ưu tiên bản thân mình, mình biết 1 2 năm tới mình không ở nơi họ đang ở nữa. Mình đủ hiểu về luật nhân quả , mình cũng từng im lặng, quan sát và ông trời đưa những người như họ ra xa mình mà mình chẳng cần động tay hay giận dữ với bọn họ. Đó là vì sao mình luôn cảm thấy mình may mắn khi gần như bước vào đường cùng, vì trong tâm trí mình đã không bận tâm, khó chịu, giận dữ với lời nói của người khác, mình cũng đủ yêu thương những người "thấp cổ bé họng" hơn mình như là những người chân ướt chân ráo bước vào công ty, những người không có nhà để về, chú chó, chú mèo..., giúp đỡ "họ" với những gì mình có thể và mình nghĩ đó là tích đức. Dù nghe có vẻ hiền lành đó nhưng không phải mình sẽ im lặng khi bị leo lên đầu. Nếu vượt giới hạn của mình vô lí đến mức mình không thể chịu nổi mình sẽ khiến họ và cả những người xung quanh phải bất ngờ về mình (đã có người chứng kiến và xác nhận với mình điều này). Mình chỉ muốn tránh cãi vã chứ không hoàn toàn nghe lời họ, im lặng đến mức ngu ngốc như bọn họ vẫn nghĩ. Không ai trên đời này gọi là hiền khi đụng tới giới hạn của họ. Đó là lí do bạn đừng bận tâm người khác nghĩ gì về bạn, ngay cả một người khá nhạy cảm như mình cũng chỉ đang nghĩ cho bản thân mình cuộc đời mình thì một người bình thường có rảnh để dành thời gian nghĩ linh tinh về bạn hay không. Đó là lãng phí thời gian, năng lượng cho những thứ vô bổ, không có bất kì giá trị nào, chẳng giúp mình kéo dài thời gian, tạo mối quan hệ chất lượng hay là tạo ra tiền tài cho mình. Nếu cứ không thay đổi, 1 lúc nào đó có thể là năm 60 tuổi, chúng ta nhìn lại và ta chỉ thấy mình sống vất vưởng, lãng phí 1 cuộc đời đáng ra mình có thể sống tốt hơn hạnh phúc hơn nếu dành suy nghĩ, thời gian cho những thứ tạo ra giá trị, cho người mình thương. Đây cũng là lời mình tự nhắc chính mình sống cho mình thay vì sống trong suy nghĩ của người khác, thứ mình chẳng bao giờ thay đổi được.
