Text Practice Mode
Vẻ đẹp thanh xuân
created Friday October 31, 12:08 by duythanh2009
4
675 words
172 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Tuổi thanh xuân - hai từ ngắn ngủi nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm, ước mơ và cảm xúc. Đó là quãng thời gian đẹp nhất, rực rỡ nhất của đời người, khi trái tim căng tràn nhiệt huyết, khi đôi mắt còn nhìn cuộc đời bằng màu xanh hy vọng, và khi con người ta dám mơ, dám làm, dám thất bại mà không sợ hãi.
Thanh xuân là lúc ta bắt đầu biết rung động trước nụ cười của ai đó, biết thế nào là cảm giác tim đập nhanh hơn bình thường, biết loay hoay tìm cách giấu đi những ngại ngùng vụng dại. Cũng chính trong tuổi ấy, ta học được thế nào là tình bạn, là sự đồng hành chân thành giữa những con người cùng đi qua năm tháng học trò. Đó là những buổi tan trường cùng nhau đạp xe trên con đường ngập nắng, là những lần cùng nhau ôn thi đến khuya, là những tràng cười vang giữa sân trường, tưởng chừng chẳng bao giờ tắt.
Tuổi thanh xuân không chỉ là niềm vui, mà còn là những bài học đầu đời. Ta vấp ngã, thất bại, tổn thương, rồi đứng dậy, mạnh mẽ hơn. Chính những điều không trọn vẹn ấy đã làm nên một tuổi trẻ đáng nhớ. Có những ước mơ không thành, có những người từng thân thiết rồi trở thành người xa lạ, nhưng tất cả đều là những mảnh ghép cần có, để ta trưởng thành và biết trân quý hiện tại hơn.
Thanh xuân còn là thời điểm ta khám phá bản thân, tự hỏi mình là ai, mình muốn trở thành người như thế nào. Đó là giai đoạn của những hoang mang, những lựa chọn, những lần thử và sai. Có người chọn con đường an toàn, có người lại chọn dấn thân vào những lối đi mới. Dù chọn hướng nào, điều quan trọng nhất vẫn là sống hết mình với tuổi trẻ, để sau này khi ngoảnh lại, ta không phải thốt lên hai chữ "giá như".
Tuổi thanh xuân đẹp không chỉ vì nó rực rỡ, mà vì nó ngắn ngủi. Chẳng ai có thể giữ mãi tuổi trẻ trong bàn tay mình. Thời gian sẽ cuốn trôi tất cả - nụ cười, mái tóc, cả những người từng cùng ta đi qua những năm tháng ấy. Nhưng điều đáng quý là thanh xuân không mất đi hoàn toàn; nó vẫn sống mãi trong ký ức, trong cách ta nhìn đời, trong những gì mà tuổi trẻ để lại: sự tự tin, lòng can đảm và niềm tin vào tương lai.
Có lẽ, ai trong chúng ta cũng từng tiếc nuối khi nhận ra mình đã qua tuổi thanh xuân. Nhưng nếu nhìn sâu hơn, ta sẽ thấy rằng thanh xuân không thật sự biến mất - nó chỉ hóa thành một phần trong tâm hồn, là ngọn lửa âm ỉ sưởi ấm ta trong những ngày lạnh giá của cuộc đời. Bởi chỉ cần trong lòng vẫn còn đam mê, vẫn dám ước mơ và dám sống hết mình, thì thanh xuân vẫn chưa bao giờ rời đi.
Tuổi thanh xuân là cuốn sách mà mỗi người chỉ được viết một lần. Dù nét chữ có nguệch ngoạc, dù câu chuyện chưa trọn vẹn, thì đó vẫn là trang sách quý giá nhất, bởi nó là chính mình của những năm tháng đẹp nhất. Hãy yêu lấy tuổi thanh xuân của mình - dù có nông nổi, sai lầm hay vụng dại - vì đó là quãng thời gian giúp ta trở thành con người của ngày hôm nay.
Thanh xuân không cần phải hoàn hảo. Chỉ cần ta từng sống thật, từng cười hết mình, từng yêu một cách chân thành, từng khóc vì điều mình tin tưởng - như thế đã là đủ. Rồi một ngày nào đó, khi nhìn lại, ta sẽ mỉm cười và nói: "Tuổi thanh xuân của tôi, dù không hoàn hảo, nhưng thật đẹp."
Thanh xuân là lúc ta bắt đầu biết rung động trước nụ cười của ai đó, biết thế nào là cảm giác tim đập nhanh hơn bình thường, biết loay hoay tìm cách giấu đi những ngại ngùng vụng dại. Cũng chính trong tuổi ấy, ta học được thế nào là tình bạn, là sự đồng hành chân thành giữa những con người cùng đi qua năm tháng học trò. Đó là những buổi tan trường cùng nhau đạp xe trên con đường ngập nắng, là những lần cùng nhau ôn thi đến khuya, là những tràng cười vang giữa sân trường, tưởng chừng chẳng bao giờ tắt.
Tuổi thanh xuân không chỉ là niềm vui, mà còn là những bài học đầu đời. Ta vấp ngã, thất bại, tổn thương, rồi đứng dậy, mạnh mẽ hơn. Chính những điều không trọn vẹn ấy đã làm nên một tuổi trẻ đáng nhớ. Có những ước mơ không thành, có những người từng thân thiết rồi trở thành người xa lạ, nhưng tất cả đều là những mảnh ghép cần có, để ta trưởng thành và biết trân quý hiện tại hơn.
Thanh xuân còn là thời điểm ta khám phá bản thân, tự hỏi mình là ai, mình muốn trở thành người như thế nào. Đó là giai đoạn của những hoang mang, những lựa chọn, những lần thử và sai. Có người chọn con đường an toàn, có người lại chọn dấn thân vào những lối đi mới. Dù chọn hướng nào, điều quan trọng nhất vẫn là sống hết mình với tuổi trẻ, để sau này khi ngoảnh lại, ta không phải thốt lên hai chữ "giá như".
Tuổi thanh xuân đẹp không chỉ vì nó rực rỡ, mà vì nó ngắn ngủi. Chẳng ai có thể giữ mãi tuổi trẻ trong bàn tay mình. Thời gian sẽ cuốn trôi tất cả - nụ cười, mái tóc, cả những người từng cùng ta đi qua những năm tháng ấy. Nhưng điều đáng quý là thanh xuân không mất đi hoàn toàn; nó vẫn sống mãi trong ký ức, trong cách ta nhìn đời, trong những gì mà tuổi trẻ để lại: sự tự tin, lòng can đảm và niềm tin vào tương lai.
Có lẽ, ai trong chúng ta cũng từng tiếc nuối khi nhận ra mình đã qua tuổi thanh xuân. Nhưng nếu nhìn sâu hơn, ta sẽ thấy rằng thanh xuân không thật sự biến mất - nó chỉ hóa thành một phần trong tâm hồn, là ngọn lửa âm ỉ sưởi ấm ta trong những ngày lạnh giá của cuộc đời. Bởi chỉ cần trong lòng vẫn còn đam mê, vẫn dám ước mơ và dám sống hết mình, thì thanh xuân vẫn chưa bao giờ rời đi.
Tuổi thanh xuân là cuốn sách mà mỗi người chỉ được viết một lần. Dù nét chữ có nguệch ngoạc, dù câu chuyện chưa trọn vẹn, thì đó vẫn là trang sách quý giá nhất, bởi nó là chính mình của những năm tháng đẹp nhất. Hãy yêu lấy tuổi thanh xuân của mình - dù có nông nổi, sai lầm hay vụng dại - vì đó là quãng thời gian giúp ta trở thành con người của ngày hôm nay.
Thanh xuân không cần phải hoàn hảo. Chỉ cần ta từng sống thật, từng cười hết mình, từng yêu một cách chân thành, từng khóc vì điều mình tin tưởng - như thế đã là đủ. Rồi một ngày nào đó, khi nhìn lại, ta sẽ mỉm cười và nói: "Tuổi thanh xuân của tôi, dù không hoàn hảo, nhưng thật đẹp."
saving score / loading statistics ...