Text Practice Mode
đoạn này dài vcl
created Today, 14:54 by Tấn Phú Hà
1
984 words
6 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
buổi sáng trong thành phố bắt đầu bằng tiếng còi xe kéo dài bất tận từng hàng xe nối đuôi nhau trên con đường nhựa sáng bóng ánh đèn pha hắt lên mặt người đi làm sớm ai cũng có vẻ vội vã từng bước chân dồn dập trên vỉa hè những quán cà phê mở cửa từ khi trời còn mờ sương mùi cà phê rang thơm lừng hòa với khói xe thành một thứ mùi rất riêng của đô thị những người bán hàng rong đẩy xe chậm rãi tiếng rao bánh mì bánh giò vang lên hòa vào nhịp phố thức giấc những tòa nhà cao tầng phản chiếu ánh mặt trời vừa lên rực rỡ như gương khổng lồ soi cả thành phố trong khung cảnh ấy có cậu sinh viên khoác ba lô cũ chạy vội qua ngã tư cố gắng không trễ giờ học một người công nhân đạp xe chở đầy đồ nghề phía sau lưng mồ hôi đọng trên trán từ rất sớm những người mặc áo sơ mi phẳng phiu tay cầm ly cà phê giấy bước nhanh vào tòa nhà văn phòng mỗi người một hướng một mục đích nhưng tất cả cùng hòa trong dòng chảy cuồn cuộn của cuộc sống thành phố khi mặt trời lên cao ánh sáng xuyên qua những ô cửa kính rọi vào căn phòng nhỏ nơi cô gái làm việc chăm chỉ trước màn hình máy tính đôi mắt cô mỏi nhưng vẫn cố gắng hoàn thành bản báo cáo để kịp thời hạn cô nghĩ đến giấc mơ của mình về một tương lai tốt hơn về căn nhà nhỏ với chậu cây xanh nơi cửa sổ những âm thanh xung quanh như tan biến chỉ còn tiếng gõ bàn phím đều đặn ngoài kia người tài xế xe buýt già dừng xe đón khách gương mặt ông hằn nhiều nếp nhăn nhưng đôi mắt vẫn sáng hiền hậu ông nhìn học sinh lên xe rồi mỉm cười nhắc các cháu bám chắc vào tay vịn phía sau chiếc xe buýt là một đoàn xe máy chen nhau qua từng khúc đường nhỏ tiếng còi inh ỏi nhưng ai cũng kiên nhẫn tìm cách tiến lên một chút nữa những người bán hoa tươi bên lề đường sắp xếp lại từng bó cúc bó hồng mong có khách ghé mua để còn về sớm giữa trưa thành phố như ngừng lại trong hơi nóng phả lên từ mặt đường ánh nắng chói chang chiếu xuống khiến người ta chỉ muốn tìm bóng râm nghỉ chân ở công viên vài cụ già ngồi trên ghế đá phe phẩy quạt nan nói chuyện về chuyện cũ có người mang theo con nhỏ dắt đi dạo cho mát tiếng cười trẻ thơ vang lên làm dịu đi cái nắng hầm hập góc đường bên kia quán cơm bình dân vẫn đông khách tiếng muôi chảo lách cách mùi nước mắm mùi thịt kho mùi canh chua hòa vào nhau tạo nên hương vị rất thật của đời sống giản dị chiều xuống ánh nắng dịu đi thành phố lại đổi màu những tòa nhà rực sáng trong ánh đèn vàng và trắng người người đổ ra đường sau một ngày dài mệt mỏi ai cũng muốn tìm chút thư giãn có người đi bộ quanh hồ người khác ngồi trong quán trà sữa nhìn dòng xe qua lại hoặc đơn giản chỉ đứng tựa lan can nhìn hoàng hôn rơi trên mái nhà xa xa khi những bóng đèn đường bật sáng mặt nước phản chiếu những đốm sáng li ti như ngàn ngôi sao rơi xuống đất bầu không khí mát hơn từng cơn gió nhẹ mang theo mùi hương hoa sữa lẫn trong khói xe đôi khi làm người ta vừa thấy dễ chịu vừa thấy nhớ nhung những ký ức xa mờ trong đêm từng cặp đôi nắm tay nhau đi trên vỉa hè thỉnh thoảng dừng lại nói gì đó rồi cười khúc khích có người ngồi một mình bên cửa sổ quán cà phê lặng lẽ đọc sách ánh đèn phản chiếu lên trang giấy làm nổi bật nụ cười mơ hồ thành phố về đêm không ngủ những con phố vẫn sáng rực tiếng xe vẫn chạy không dứt những hàng quán ven đường vẫn mở cửa bán phở bán bún cho người làm ca đêm người tài xế vẫn lái xe trên con đường dài trong khi đài radio nhỏ bên cạnh phát bản nhạc cũ khiến ông thấy lòng bình yên đến lạ ở tầng cao của tòa chung cư cô gái trẻ vẫn thức viết nốt vài dòng cuối của bài báo trong ánh đèn bàn nhỏ chiếu xuống gương mặt tập trung bên ngoài khung cửa sổ là cả bầu trời đầy ánh đèn của hàng ngàn căn hộ khác nơi đó mỗi người là một câu chuyện riêng một nỗi niềm riêng có niềm vui có nỗi buồn có sự mỏi mệt nhưng cũng có hy vọng về ngày mai khi kim đồng hồ chỉ mười hai giờ đêm tiếng còi xe đã thưa dần chỉ còn tiếng gió lùa qua kẽ nhà những ánh đèn dần tắt chỉ còn vài ô cửa sáng le lói như những vì sao muộn thành phố tạm nghỉ ngơi nhưng nhịp sống không hề dừng lại đâu đó vẫn có người đang làm việc vẫn có người mơ mộng về tương lai về những hành trình sắp đến về một sáng mai sẽ lại bắt đầu bằng tiếng còi xe quen thuộc và dòng người hối hả nhưng đâu đó giữa nhịp ồn ào ấy vẫn còn những phút giây lặng yên khiến người ta nhận ra rằng giữa muôn ngàn chuyển động cuộc sống vẫn còn có chỗ cho bình yên nhỏ bé chỉ cần mở lòng ra là thấy
saving score / loading statistics ...