eng
competition

Text Practice Mode

Những âm thanh khiến tôi thấy lòng hạnh phúc và bình yên.

created Sunday November 23, 15:40 by NgnLm08


0


Rating

264 words
6 completed
00:00
Đã bao lâu rồi, tôi không được nghe tiếng “ơi” ấy!
 
Những buổi sớm mai của thời thơ ấu, tôi thường bị đánh thức khi trời còn tờ mờ sương, bởi tiếng nước chảy trong trẻo đổ từ gàu vào chiếc thùng thiết vọng từ ngoài giếng. Rồi những âm thanh đến gần hơn. Ngay dưới nhà bếp thôi. Tiếng nước sôi réo trong ấm, tiếng lửa nổ tanh tách. Tiếng phin phê va vào nhau lách cách. tôi trở mình trong chăn, màng ngủ lại giữa chập chùng những tiếng rầm trò chuyện của ba mẹ. Chuyện lúa gạo, chuyện học hành, chuyện chiếc xe đang bị hỏng cái bánh xe, chuyện một người quen xa mới về… Thoảng hoặc pha những tiếng cười rất nhẹ. Đó chính âm thanh tôi yêu thích nhất. Tiếng trò chuyện rầm ấy, vào buổi ban mai. Cái âm thanh thủ thỉ, vừa xa vừa gần, tin cậy, tràn đầy yêu thương. khiến tôi thấy lòng hạnh phúc bình yên hạn.
 
Âm thanh đó, đã bao lâu rồi tôi không còn nghe? Thứ âm nhạc thần thể mang cho tôi những hồi tưởng thanh bình êm ả. Nhưng nhiều lúc, âm nhạc du dương mấy vẫn không đủ cho tôi. Bởi tôi thêm một âm thanh khác. Âm thanh của tiếng nói con người, âm thanh của tiếng ai đó đang gọi tên tôi.
Đươc trích dẫn trong "Nếu Biết Trăm Năm Hữu Hạn" của tác giả Phạm Lữ Ân.

saving score / loading statistics ...