eng
competition

Text Practice Mode

Truyện Kiều - Nguyễn Du

created Today, 04:23 by Hoàng Viết Trung


0


Rating

322 words
12 completed
00:00
Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy đau đớn lòng.
 
Lạ bỉ sắc phong,
Trời xanh quen thói hồng đánh ghen.
Cảo thơm lần giở trước đèn,
Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh.
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh,
 
Bốn phương phẳng lặng, hai kinh vững vàng.
nhà viên ngoại họ Vương,
Gia nghĩ cũng thường thường bực trung.
Một trai con thứ rốt lòng,
Vương Quan chữ, nối dòng nho gia.
 
Đầu lòng hai tố nga,
Thúy Kiều chị, em Thúy Vân.
Mai cốt cách, tuyết tinh thần,
Một người một vẻ, mười phân vẹn mười.
Vân xem trang trọng khác vời,
 
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang.
Hoa cười ngọc thốt đoan trang,
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da.
Kiều càng sắc sảo, mặn mà,
So bề tài, sắc, lại phần hơn.
 
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Một, hai nghiêng nước nghiêng thành,
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.
Thông minh vốn sẵn trời,
 
Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm.
Cung thương làu bậc ngũ âm,
Nghề riêng ăn đứt Hồ cầm một trương.
Khúc nhà tay lựa nên chương,
Một thiên bạc mệnh, lại càng não nhân.
 
Phong lưu rất mực hồng quần,
Xuân xanh sấp xỉ tới tuần cập
Êm đềm trướng rủ màn che,
Tường đông ong bướm đi về mặc ai.
Ngày xuân con én đưa thoi,
 
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.
Cỏ non xanh tận chân trời,
Cành trắng điểm một vài bông hoa.
Thanh minh trong tiết tháng ba,
Lễ tảo mộ, hội đạp Thanh.
 
Gần xa nức yến anh,
Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân.

saving score / loading statistics ...