eng
competition

Text Practice Mode

PHẦN 6 : LÀM BÀO LẠC TRỤ VƯƠNG HẠI TÔI TRUNG 1

created Today, 08:05 by TungNongv


0


Rating

692 words
7 completed
00:00
Ðây nói chuyện ông Vân Trung Tử một vị tiên, tu luyện đã ngàn năm trên núi Chung Nam. Ngày kia Vân Trung Tử xách giỏ đi hái thuốc thấy yêu khí bốc lên đến mây xanh, liền xem xét một hồi, rồi than:
 
- Con hồ ly tinh đã nhập vào xác người tác quái. Ta mang nghiệp tu hành cốt làm điều nhân đức, nếu không thiên hạ, trừ con yêu ấy thì lẽ nhân gian sinh ra lắm chuyện khổ đau.
 
Than rồi liền gọi học trò Kim đồng tử đến bảo:
 
- Ngươi đi bẻ cho ta một khúc cây tòng khô để ta đẽo chiếc gươm trừ yêu.
 
Kim đồng tử hỏi:
 
- Thưa thầy, sao không dùng guơm báu chém yêu cho dứt hậu hoạn?
 
Vân Trung Tử nói:
 
- Con yêu ấy chỉ giống hồ ly tu luyện ngàn năm, cần phải dùng đến gươm báu. Ta dùng thanh gươm gỗ cũng đủ trừ rồi.
 
Ðồng tử vâng mệnh đi bẻ một nhánh tùng. Vân Trung Tử đẽo thành một thanh gươm phép, dặn học trò giữ động, rồi đằng vân thảng đến Triều Ca.
 
Bấy giờ vua Trụ đang đắm sắc, đã lâu ngày chẳng lâm triều.
 
quan văn không biết làm sao nên đàm luận xôn xao.
 
Quan Thượng Ðại Phu Mai nói với Thừa Tướng Thương Dung Á Tướng Tỉ Can:
 
- Nay Bệ hạ đắm sắc, bỏ cả triều chính, không coi giang sơn trọng ấy điểm loạn lớn. Các ông quyền cao lộc cả, gần gũi bệ hạ hơn, lẽ nào lại khoanh tay ngồi ngó. Xưa nay hễ vua làm quấy thì tôi can, cha làm sai thì con bàn, bạn làm sai thì bạn khuyên. Các ông không hiểu lẽ ấy hay sao?
 
Thừa Tướng Thương Dung nói:
 
- Bệ hạ ngày đêm mãi trong cung cấm, không làm sao thấy mặt được, các ông bảo chúng tôi làm thế nào bây giờ?
 
Mai nói:
 
- Chúng ta hội đủ mặt văn thần tướng rồi giống chuông trống thỉnh bệ hạ ra đền, đồng một loạt can gián. Nếu người nầy tâu bệ hạ không nghe thì đến người khác, quyết làm sao cho bệ hạ từ bỏ sắc đẹp, tránh xa kẻ nịnh mới được.
 
Thừa Tướng Thương Dung nói:
 
- Quang Ðại Phu nói rất phải. Chúng ta đồng lòng can vua mới đưọc. Bệ hạ đang lâm vào trạng huống này, một mình tôi không đủ sức.
 
Các quan đồng ứng lên một lượt:
 
- Xin Thừa Tướng mời bệ hạ lâm triều cho được. Chúng tôi nguyện nhất loạt ủng hộ lời can gián của Thừa Tướng.
 
Thương Dung liền truyền nổi trống đền rất gấp. Vua Trụ đang nơi lầu Trích Tinh nghe nhạc với Ðắc Kỷ, bỗng tiếng trống nổi lên inh ỏi, thất kinh nói với Ðắc Kỷ:
 
- Mỹ nhân đây chờ Trẫm một chút. Trẫm ngự triều xem chuyện gấp các quan nỗi trống đền như vậy?
 
Ðắc Kỷ nói:
 
- Thần thiếp đoán chắc không việc đâu. Chẳng qua triều thần thấy bệ hạ yêu mến thần thiếp nên ganh tỵ mời bệ hạ ra để can gián thế thôi.
 
Trụ vương nói:
 
- Mỹ nhân chớ lo. Trẫm ra ngoài một chút vào ngay, triều thần nói Trẫm cũng không nghe theo.
 
Ðắc Kỷ vội lạy đưa. Vua Trụ lên xe đến ngai ngồi ngự. Trăm quan văn lạy mừng xong, Vua Trụ thấy Thừa Tướng Thương Dung tay ôm một chồng sớ rất dầy. Bên kia thấy Hoàng Phi Hổ các quan Ðại phu cũng chuẩn bị như sắp nhiều việc tâu trình, thì thất kinh, bị tửu sắc nhiều, trong đời Vua Trụ hình như không còn muốn làm việc khác nữa.
 
Tuy nhiên, đã lâm triều không lẽ trở vào hậu cung ngay, đành ngồi nán lại lòng buồn bã.
 
Thừa Tướng Thương Dung quỳ tâu:

saving score / loading statistics ...