Text Practice Mode
Vì sao bận rộn đúng cách giúp con người sống sót qua giai đoạn khó khăn
created Yesterday, 03:50 by giodaingan7
2
427 words
101 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Dale Carnegie từng là một chàng trai giản dị, nói chuyện vụng về, tự ti, nhiều giai đoạn rơi vào lo âu và mất phương hướng. Điều giúp ông thoát ra không phải là tiền bạc hay may mắn, mà chính là việc tự ép mình bước vào hành động liên tục.
Từ câu nói của ông, ta bàng hoàng nhận ra một sự thật đơn giản nhưng tàn nhẫn: khi con người rảnh rỗi, nỗi lo sẽ tự sinh ra. Khi tay chân ngừng lại, tâm trí bắt đầu phóng đại vấn đề. Với ông, bận rộn không phải là làm cho mệt, mà là tạo dòng chảy hành động đủ mạnh để không cho nỗi sợ và trì hoãn có cơ hội chiếm chỗ.
3 bài học thực tiễn rút ra từ câu nói này:
Rảnh rỗi là mảnh đất màu mỡ của lo âu.
Hầu hết những suy nghĩ tiêu cực, bất an, tự nghi ngờ bản thân... đều không xuất hiện khi ta đang tập trung làm việc. Chúng nảy sinh mạnh nhất khi ta không biết phải làm gì tiếp theo. Giữ cho mình bận rộn với những việc có ý nghĩa là cách đơn giản nhất để cắt đứt vòng lặp suy nghĩ tiêu cực.
Bận rộn đúng cách là cách con người tự kéo mình ra khỏi trạng thái sa sút.
Carnegie không nói đến sự bận rộn mù quáng, mà là bận rộn có mục tiêu, với những hoạt động mình yêu thích và lành mạnh, chứ không phải bận rộn kiểu giả vờ tự hành hạ bản thân. Điển hình như học thêm kỹ năng mới, lao động, phát triển bản thân
Khi con người tạo ra giá trị, dù nhỏ, họ bắt đầu thấy mình có ích, lấy lại cảm giác kiểm soát và từng bước thoát khỏi trạng thái trì trệ tinh thần. Đó là lý do ông gọi sự bận rộn là liều thuốc rẻ, vì ai cũng có thể dùng, không cần điều kiện đặc biệt.
Hành động là cách nhanh nhất để vượt qua khủng hoảng nội tâm.
Ngồi suy nghĩ không giải quyết được lo lắng. Nhưng một hành động nhỏ có thể kéo con người ra khỏi trạng thái tê liệt.
Chỉ cần hành động bắt đầu, tâm trí sẽ dần ổn định theo. Sự bận rộn đúng nghĩa không làm con người kiệt sức, mà giúp họ sống sót qua những giai đoạn khó khăn nhất. Nó không xóa hết vấn đề, nhưng ngăn vấn đề nuốt chửng bạn.
Từ câu nói của ông, ta bàng hoàng nhận ra một sự thật đơn giản nhưng tàn nhẫn: khi con người rảnh rỗi, nỗi lo sẽ tự sinh ra. Khi tay chân ngừng lại, tâm trí bắt đầu phóng đại vấn đề. Với ông, bận rộn không phải là làm cho mệt, mà là tạo dòng chảy hành động đủ mạnh để không cho nỗi sợ và trì hoãn có cơ hội chiếm chỗ.
3 bài học thực tiễn rút ra từ câu nói này:
Rảnh rỗi là mảnh đất màu mỡ của lo âu.
Hầu hết những suy nghĩ tiêu cực, bất an, tự nghi ngờ bản thân... đều không xuất hiện khi ta đang tập trung làm việc. Chúng nảy sinh mạnh nhất khi ta không biết phải làm gì tiếp theo. Giữ cho mình bận rộn với những việc có ý nghĩa là cách đơn giản nhất để cắt đứt vòng lặp suy nghĩ tiêu cực.
Bận rộn đúng cách là cách con người tự kéo mình ra khỏi trạng thái sa sút.
Carnegie không nói đến sự bận rộn mù quáng, mà là bận rộn có mục tiêu, với những hoạt động mình yêu thích và lành mạnh, chứ không phải bận rộn kiểu giả vờ tự hành hạ bản thân. Điển hình như học thêm kỹ năng mới, lao động, phát triển bản thân
Khi con người tạo ra giá trị, dù nhỏ, họ bắt đầu thấy mình có ích, lấy lại cảm giác kiểm soát và từng bước thoát khỏi trạng thái trì trệ tinh thần. Đó là lý do ông gọi sự bận rộn là liều thuốc rẻ, vì ai cũng có thể dùng, không cần điều kiện đặc biệt.
Hành động là cách nhanh nhất để vượt qua khủng hoảng nội tâm.
Ngồi suy nghĩ không giải quyết được lo lắng. Nhưng một hành động nhỏ có thể kéo con người ra khỏi trạng thái tê liệt.
Chỉ cần hành động bắt đầu, tâm trí sẽ dần ổn định theo. Sự bận rộn đúng nghĩa không làm con người kiệt sức, mà giúp họ sống sót qua những giai đoạn khó khăn nhất. Nó không xóa hết vấn đề, nhưng ngăn vấn đề nuốt chửng bạn.
saving score / loading statistics ...